CHAP 2
Lại một buổi sớm mới mẻ chính thức, tôi không lo nghĩ vươn vai ngồi dậy, nom qua quýt khuông hành lang cửa số là quang cảnh sống động thường bắt gặp vào cụ thể từng buối sáng sủa ở ngôi trường British. Đó là hình hình ảnh của từng tốp học viên túm năm tụm tía, bá vai bá cổ bên trên lối tới trường, là hình hình ảnh của member team điền kinh, bóng rổ, bóng chuyền với các cái áo luyện đẫm những giọt mồ hôi đang được miệt chuốt luyện tập mang đến Đại hội thể thao toàn TP. Hồ Chí Minh. Có lẽ bản thân nên làm cái gi cơ nhằm chuyển động người xem cỗ vũ mang đến Đại hội này vừa được. chợt với cùng một giờ quát lác vang lên, hạn chế đứt dòng sản phẩm tâm trí của tôi:
- Đầu heo, cô làm cái gi thế, còn ko dậy mau, cô nhưng mà trễ là tôi khóa cửa ngõ nhốt cô lại luôn luôn ngoài tới trường đấy. Đừng với thực hiện một người xuất sắc ưu tú như tôi nên xấu xa hổ vì thế ở cộng đồng với cùng một đứa như cô chứ.
- Thôi bị tiêu diệt, muộn thiệt rồi, bản thân nên sẵn sàng giấy tờ tới trường thôi, ngày qua trái khoáy là 1 ngày nhiều năm mệt rũ rời, tôi tách Maria trở về British nhằm thám thính Giang Hựu Thần, cú té và nụ thơm với An Vũ Phong và cả số cơm trắng thịt trườn rắc chi tiêu nữa chứ.
Nghĩ cho tới An Vũ Phong bất giác tôi thấy một nụ cười đang được len lách vô tim. Nhìn lên tôi thấy An Vũ Phong đang được đứng trước gương thắt lại cà vạt. Dù nom ở khía cạnh nào là, An Vũ Phong vẫn luôn luôn lan sáng sủa với mái đầu đen ngòm nhiều năm, hàm răng white đều, cái khuyên răn tai vàng phản chiếu khả năng chiếu sáng mặt mũi trời và nụ mỉm cười vừa đủ sức thực hiện tan chảy trái khoáy tim của biết bao nữ giới sinh TP. Hồ Chí Minh Saint Roland
Với bàn tay nên bị thương, vất vả lắm tôi mới mẻ mang đến được giấy tờ vô loại tía lô nặng trĩu trịch, đang được sẵn sàng khóa cửa ngõ chống nhằm tới trường thì An Vũ Phong hất hàm gọi lúc lắc lại:
- Thái Lăng, cô nhằm cặp xuống, vô vào chống lấy mang đến tôi loại nón, thời điểm ngày hôm nay nắng nóng quá
- An Vũ Phong là vật dụng man rợ bản thân với nên người hầu đâu nhưng mà sai bảo bản thân như vậy chứ, An Vũ Phong bị tiêu diệt tiệt, tôi rủa âm thầm vô bụng. Mà đùng là chỉ dám rủa âm thầm thôi, nom góc nhìn sắc lạnh lẽo và nụ mỉm cười cao ngạo của An Vũ Phong là tôi cũng thấy oải rồi.
Bạn đang xem: cô nàng xui xẻo
Khi tôi đem nón rời khỏi thì An Vũ Phong đã từng đi được một quãng, cái tía lô nặng trĩu trịch cũng không thể nữa. Hóa rời khỏi là An Vũ Phong bày trò nhằm nỗ lực cặp giùm tôi, cậu tao kể cũng chất lượng cơ chứ. Tôi mỉm mỉm cười đuổi theo An Vũ Phong gọi với:
- An Vũ Phong đợi tôi, đợi tôi với.
Khi tôi và An Vũ Phong tới trường thì người xem tiếp tục ngồi nhộn nhịp đầy đủ, ở góc cạnh lớp vẫn chính là hình hình ảnh không xa lạ của tam đại tướng tá quân: Ân Địa Nguyên, Kì Dực và Nghiêm Ngôn. Duy chỉ mất Giang Hựu Thần là ko thấy đâu cả, vậy là thời điểm ngày hôm nay cậu ấy ko tới trường rồi. Lấy không còn can đảm và mạnh mẽ tôi tiến thủ về khu vực tam đại tướng tá quân. Vừa phát hiện ra tôi, Ân Địa Nguyên tiếp tục lạnh lẽo lùng nói:
- Giang Hựu Thần thời điểm ngày hôm nay ko tới trường, Giang Hựu Thần cũng ko bắt gặp cậu đâu, chớ nỗ lực thám thính cậu ấy làm cái gi, rơi rụng công!
- Cậu biết là tôi ko thể thực hiện như thế được nhưng mà, bao nhiêu thời điểm ngày hôm nay tôi không tồn tại thông tin gì của Giang Hựu Thần, tôi đặc biệt lo ngại, những cậu có thể nói rằng mang đến tôi biết Giang Hựu Thần hiện nay đang ở đâu được không?
- Tôi tiếp tục rằng từng nào đợt nữa, cậu chớ đưa đến phiền toái Giang Hựu Thần nữa, cậu với biết vì thế cậu nhưng mà Giang Hựu Thần còn bắt gặp nên đau đớn sở ra làm sao không? Nghiêm Ngôn sầm mặt mũi rằng với tôi
“Vậy là tôi chắng khai quật được gì kể từ chúng ta cả, tuy nhiên tôi ko kể từ vứt Giang Hựu Thần đơn giản dễ dàng vậy đâu, tôi tiếp tục tìm kiếm được cậu ấy, chắc chắn như vậy”. Suốt giờ học tập hôm cơ, tôi xoay cuồng với những tâm trí về Giang Hựu Thần, cậu ấy hiện nay đang ở đâu, với chuyện gì tiếp tục xẩy ra với cậu ấy vậy. chợt nhiên với ai cơ đá mạnh vô ghế của tôi, giật thột nom lên tôi tiếp tục thấy giáo viên đứng tức thì sát bên bản thân.
- Thái Lăng tất cả chúng ta đang được ở vô giờ văn, đang được thám thính hiểu về văn học tập Trung Hoa thời căn nhà Đường chứ không hề nên nghiên cứu và phân tích vạn vật thiên nhiên phía bên ngoài cửa ngõ lớp. Hãy mang đến tôi biết cùng theo với một trong mỗi thi sĩ số 1 của lịch sử dân tộc thi đua ca Trung Quốc, người sáng tác của 2 bài xích thơ nổi tiếng: Tỳ Bà Hành và Trường Hận Ca là ai?
- Đó là ai nhỉ, rõ rệt cái brand name này quen thuộc lắm nhưng mà, tôi đang được lúng túng thám thính câu vấn đáp thì nghe thấy An Vũ Phong nói tới một người thương hiệu Bạch gì cơ. Ah, đích rồi, tôi suy nghĩ rời khỏi rồi, “Thưa thầy này đó là Bạch Cốt Tinh ah”, Tôi hăm hở trả lời
Xem thêm: kim so hee
Tôi một vừa hai phải dứt lời nói thì cả lớp mỉm cười nghiêng ngả còn giáo viên tôi thì tím mặt mũi quát lác lớn:
- Thái Lăng tôi dạy dỗ em về người sáng tác Tỳ Bà Hành chứ không hề bảo em kể thương hiệu hồ ly vô kiệt tác Tây Du Ký. Sao em lại hoàn toàn có thể lầm lẫn như thế được, chuyến thứ nhất vô đời tôi bắt gặp một học viên như em cơ, thiệt ko biết nên thực hiện thế nào là với em nữa.
- Trời ơi, sao nhưng mà xui xẻo vậy, xấu xa hổ vượt lên trên với loại lỗ nào là nhằm tôi chui xuống không? Huhu
- Vậy thầy hãy trừng trị Thái Lăng chuồn thầy. 26 này là liên hoan văn nghệ của Trường British, thầy hãy nhằm Thái Lăng biểu diễn một trích đoạn văn học tập chuồn, này cũng là 1 phương pháp để cậu ấy thám thính hiểu về văn học tập nhưng mà thầy, An Vũ Phong ranh mãnh nói
- Đúng cơ thầy, bọn chúng em giã trở nên chủ kiến cơ, cả lớp tôi ồn lên như chợ vỡ, thầy đồng ý chuồn thầy, cả lớp nề hà nỉ
Gương mặt mũi giáo viên tôi từ từ dãn rời khỏi, thấy nghiêm chỉnh mặt mũi rằng với tôi:
- Thái Lăng, phụ thuộc những kiệt tác văn học tập tiếp tục học tập, em hãy biểu diễn một vở kịch vô Hội biểu diễn văn nghệ của Trường. Đó cũng chính là cơ hội em thể hiện tại sự quan hoài cho tới môn học tập của tôi. Em biểu diễn chất lượng tôi tiếp tục bỏ dở chuyện này mang đến.
- Vâng ah, thưa thầy, tôi nhi nhí vấn đáp.
- Được rồi những em ngủ bên trên trên đây, riêng biệt An Vũ Phong sau giờ học tập qua quýt văn chống của tôi, em nên lý giải rõ rệt mang đến tôi và Ms. SuSu về vụ mất trộm tối qua quýt ở khu vực căn nhà ăn của trường
- An Vũ Phong? Mất cắp? Nhà ăn? Có chuyện gì xẩy ra ở trên đây vậy???
Xem thêm: subviet
CHAP 2 (TIẾP)
Tan học tập, tôi bám theo đuổi An Vũ Phong cho tới văn chống của thầy căn nhà nhiệm, đứng nép vô ô cửa, tôi ko ngoài sửng sốt về những điều bản thân nghe được ngày thời điểm ngày hôm nay.
- An Vũ Phong, sáng sủa ni với học viên report với thầy và cô SuSu tối ngày qua em tiếp tục lẻn vô khu vực nhà bếp ăn của ngôi trường tự ý nấu nướng nướng và lấy cắp một không nhiều thực phẩm trog nhà bếp. Việc này không tồn tại gì vĩ đại tát lắm, thầy ko tin yêu em đã trải chuyện cơ tuy nhiên thầy suy nghĩ thầy và cô SuSu vẫn ham muốn một lời nói lý giải kể từ phía em.
- Em van lỗi thầy và cô. Hôm qua quýt, em đó là người tiêu dùng nhà bếp ăn của ngôi trường, chủ yếu em tiếp tục lấy cắp món ăn vô cơ.
- Tại sao em lại thực hiện như vậy? Em hiểu ra quy ấn định của ngôi trường tất cả chúng ta nhưng mà.
- Xin thầy cô mang đến em được lý giải, An Vũ Phong kể từ tốn vấn đáp. Tối ngày qua, với cùng một em nhỏ nhắn bị ngất ở cổng trọ tại trường ngôi trường bản thân. Hoàn cảnh em ấy thiệt xứng đáng thương, em ấy kể từ quê lên trên đây nhằm thám thính u, tuy nhiên bị kẻ xấu xa lừa lấy không còn gia tài, nên ngủ ngoài khu vui chơi công viên, nhì thời điểm ngày hôm nay không tồn tại gì vô bụng. Em ko nỗ lực lòng được nên tiếp tục dùng món ăn vô nhà bếp ăn ngôi trường bản thân nấu nướng một vài ba số mang đến em nhỏ nhắn ấy. Mong thầy cô cảm thông mang đến em, em van nhận từng hình trừng trị.
An Vũ Phong một vừa hai phải dứt lời nói, Ms. SuSu Fe thép tiếp tục khóc tự động lúc nào, chuyến thứ nhất tôi thấy Ms.SuSu tình thân như thế. Cô lao cho tới, ôm siết lấy An Vũ Phong, lúc lắc lấy lúc lắc nhằm và rằng nội địa mắt:
- An Vũ Phong em trái khoáy là 1 chàng trai hào hiệp và chất lượng bụng, tôi trái khoáy ko sai sót Khi cỗ vũ em. Kể kể từ giờ khắc này, tôi, Ms. SuSu tự nguyện trở nên một người yêu thích hâm mộ trung thành với chủ của em.
Thầy giáo tôi chỉ mỉm mỉm cười vỗ vai An Vũ Phong và nói:
- Vũ Phong ah, tôi kiêu hãnh về em tuy nhiên chuyện này rất cần phải xử lý một cơ hội ổn định. Em ấn định như vậy nào?
- Thưa thầy, nhằm chuộc lại tội tình, em van quy tắc thầy và cô SuSu mang đến em mượn nhà bếp ăn của ngôi trường bản thân vô vào cuối tuần này. Em và Thái Linh tiếp tục đích thân thích nấu nướng một buổi tiệc búp phê nhằm đãi học viên ngôi trường bản thân. An Vũ Phong nhanh gọn lấy lại vẻ ranh mãnh từng ngày, cậu tao một vừa hai phải rằng một vừa hai phải nom Ms. SuSu vì thế góc nhìn trìu mến hoàn toàn có thể hạ gục hàng trăm cô nàng một lúc
Nghe An Vũ Phong nói tới thương hiệu bản thân tôi ngẩn người rời khỏi, sao An Vũ Phong lại lôi tôi vô vụ này nhỉ. Và còn cậu nhỏ nhắn xứng đáng thương tối ngày qua nữa, sao bản thân ko nghe An Vũ Phong rằng gì nhỉ?
Bỗng sầm một chiếc, ô cửa chống vấp trực tiếp vô mặt mũi tôi, tôi xây xẩm mặt mũi, khu đất trời tối đen ngòm, sao cất cánh tứ tung, phen này thì loại mũi thon gọn gàng, niềm kiêu hãnh có một không hai bên trên khuôn mặt mũi tôi cũng bẹp dí rơi rụng thôi. Huhu. Đến Khi ấn định thần lại, hé đôi mắt rời khỏi tôi phát hiện góc nhìn sửng sốt của Vũ Phong
- Này cô đầu heo, cô đang khiến gì thế, đứng ở trên đây nghe lóm hả? Cô ko thấy tôi Open hoặc sao nhưng mà ko biết lối tách chuồn hả? Hôm qua quýt thì ở đo khu đất, thời điểm ngày hôm nay thì thơm cửa ngõ, tôi khoanh tay với cô rồi.
- Tôi… tôi chỉ vô tình trải qua trên đây thôi, ai thèm nghe lóm chứ.
- Vậy sao, An Vũ Phong nom rồi mỉm cười ranh mãnh, có thể cô cũng nghe không còn cả rồi chứ, chiều loại 7 tuần này cô và tôi tiếp tục nên nấu nướng tiệc búp phê đãi toàn thể học viên ngôi trường British cô về sẵn sàng chuồn.
- Sao tôi nên nấu nướng chứ, này đó là việc của cậu mà
- Việc của người nào hả, An Vũ Phong nghiêm chỉnh mặt mũi nom tôi, vì thế ai nhưng mà tôi nên lên chống nhà giáo vậy, ko rằng bùng nhùng nữa, đích 2h chiều loại 7 cô nên xuất hiện ở khu vực nhà bếp ăn ở ngôi trường, vắng vẻ mặt mũi thì chớ với trách cứ tôi. Nói hoàn thành An Vũ Phong loại bỏ đi luôn nhớ giành cho tôi góc nhìn cảnh cáo
- An Vũ Phong, cậu rằng vậy là sao? Sao lại là bên trên tôi, tôi và cậu nhỏ nhắn long dong cơ với mối liên hệ gì cùng nhau, An Vũ Phong đứng lại, ngóng tôi với
- Cô về soi lại gương tiếp tục biết cậu nhỏ nhắn này đó là ai, tôi chuồn trên đây, loại 7 này chớ với cho tới muộn đấy, An Vũ Phong nom tôi mỉm cười ranh mãnh. Trước Khi chuồn rơi rụng cậu tao luôn nhớ gửi kèm cặp nụ thơm bão không xa lạ.
- Nghĩa là ra sao? Soi gương? Chẳng lẽ hero vô mẩu truyện một vừa hai phải rồi của cậu tao là tôi ư???
--------------------------------------
2h chều loại 7, khu vực nhà bếp ăn ngôi trường British nhộn nhịp vui mừng kỳ lạ thông thường, bầu không khí tiếng ồn náo sức nóng ko không giống gì một liên hoan tiệc tùng, được tin yêu đích thân thích Phong công tử vô nhà bếp nấu nướng nướng, toàn cỗ học viên ngôi trường British tiếp tục triệu tập tiếp tục sảnh ký túc kể từ sáng sủa sớm. Vì đó là sự khiếu nại ngàn năm với cùng một nên chả đứa nào là ham muốn bỏ qua cả, trong cả Lâm Tử Hạo ghét bỏ nằm trong tay môn sinh rộng lớn ú cũng lượn qua quýt lượn lại điểm này cho tới chục vòng. Và đương nhiên vô một ngày quan trọng như thế, ko thể nào là vắng vẻ mặt mũi lực lượng hâm mộ An Vũ Phong tới từ ngôi trường nữ giới sinh Maria. Từ đằng xa xăm tôi tiếp tục thấy Thượng Hội và Ngọc Dĩnh hàng đầu sản phẩm, tay nỗ lực băng zôn ghi dòng sản phẩm chữ “An Vũ Phong bọn chúng bản thân yêu thương cậu!!!”, mồm thì không ngừng nghỉ gọi thương hiệu An Vũ Phong. Vất vả lắm tôi mới mẻ chen chân được vô khu vực nhà bếp ăn. Đón ngóng tôi là An Vũ Phong với khuôn mặt mũi đằng đằng sát khí:
- Thái Linh, cô cho tới muộn 7’28s, mau treo tạp dề vô hợp tác vô việc chuồn.
- Vâng, vâng, tôi sẵn sàng tức thì đây? Sao khi nào là bản thân cũng trở nên tay An Vũ Phong cơ lấn lướt nhỉ, tức thiệt đấy, tôi âm thầm suy nghĩ.
- Thái Linh, lại trên đây, An Vũ Phong rộng lớn giờ gọi tôi, tôi tiếp tục dìm cứu giúp kỹ rồi, thời điểm ngày hôm nay tất cả chúng ta tiếp tục nấu nướng đồ ăn Ý, với số chủ yếu là Pizza và mỳ ống, cô phụ trách cứ thực hiện pizza mang đến tôi.
- Hả cậu tao rằng gì cơ, thực hiện đồ ăn Ý ah, ko ngờ An Vũ Phong lại biết thực hiện cả những số như vậy này, cậu tao liệu có phải là người ko thế.
- Cô còn đứng ngẩn người rời khỏi làm cái gi, mau đi làm việc nhân bánh chuồn, bột tôi tiếp tục ủ sẵn mang đến cô rồi, tí chỉ việc kéo ra thực hiện thôi
Hôm ni chuyến thứ nhất tôi được tận đôi mắt thấy An Vũ Phong vô nhà bếp, trái khoáy ko hổ danh học viên tài năng số một TP. Hồ Chí Minh, cậu ấy thực hiện nhà bếp ko hề gượng gạo gạo ngược lại đặc biệt thuần thục và có trách nhiệm. Khả năng dùng dao của An Vũ Phong thì quả thực siêu phàm, tôi với xúc cảm những con cái dao đang được nhảy múa bên trên đôi tay thon nhiều năm của Vũ Phong. Híc, chả bù cho chính bản thân, đàn bà gì nhưng mà vụng về vụng trộm về, lại ko Chịu đựng triệu tập vô việc làm. Với cái tạp dề white color, mái đầu nhiều năm được buộc túm vô ở phía đằng sau nhằm lộ cái khuyên răn tai vàng sáng sủa lấp lánh lung linh, những giọt những giọt mồ hôi lấm tấm bên trên khuôn mặt mũi, An Vũ Phong nom tương tự như đầu nhà bếp thực sự của một quán ăn năm sao tuy nhiên này lại là 1 đầu nhà bếp đẹp nhất trai nhất nhưng mà tôi từng được thấy.
- Thái Linh, cô thực hiện hoàn thành nhân té ra trên đây thực hiện đế bánh mang đến tôi
- Hic, sao thực hiện đế bánh pizza khó khăn vượt lên trên vậy, sao tôi thực hiện mãi nhưng mà nó cứ mặt dạn mày dày mặt mũi mỏng dính, hình thù hằn thì quái ác dị, méo xẹo, chả rời khỏi hình tròn trụ gì thế hả trời
- Thái Linh, cô thực hiện như thế là sai rồi, một tiếng nói ngọt ngào và lắng đọng vang lên sau sống lưng tôi, cô nên sử dụng tay dàn miếng nhỏ ra một chút ít sao mang đến với hình tròn trụ nhỏ. Sau cơ cặp miếng bột vô thân thích nhì bàn tay, như đang lẹo tay. Úp miếng bột kể từ bàn tay này lịch sự bàn tay cơ, cứ như vậy theo đuổi khunh hướng thực hiện không còn một vòng tròn trặn loại đế bột. Tiếp tục cho tới lúc nào thấy nó đầy đủ mỏng dính và đầy đủ rộng lớn về 2 lần bán kính thì ngừng. Bột tiếp tục một vừa hai phải tròn trặn ngẫu nhiên nhưng mà không xẩy ra co hẹp như cán vì thế cây cán bột. Nhìn mang đến kỹ tôi thực hiện ra làm sao nhé. Rất nhanh gọn An Vũ Phong nỗ lực lấy miếng bột và chính thức màn biểu diễn.
Trong quy trình nhồi bột, tay cậu ấy vấp nhẹ nhàng vô tay tôi. Tôi ngớ người rời khỏi đứng sững lại, cho dù đơn thuần một chiếc sờ tay đặc biệt nhẹ nhàng thôi tuy nhiên tôi với xúc cảm như với cùng một dòng sản phẩm năng lượng điện chạy qua quýt người, trống rỗng ngực đập thình thịch.Tại sao vậy, Khi bắt tay Giang Hựu Thần bản thân đâu với xúc cảm năng lượng điện lúc lắc như thế đâu cơ chứ? Không, không tồn tại gì đâu, tự bản thân vượt lên trên mẫn cảm vượt lên trên thôi, có thể bên trên lần thứ nhất thấy An Vũ Phong êm ả và thân yêu như thế nên bản thân bị khớp thôi, Thái Linh điềm đạm, điềm đạm lại nào là.
“Thái Linh cậu test thực hiện một chiếc coi nào”, tiếng nói ngọt ngào và lắng đọng của Vũ Phong đem tôi về với thực bên trên, tôi giật thột ngửng mặt mũi lên, khuôn mặt mũi An Vũ Phong ngay sát sát chúng tôi, ko lúc nào khoảng cách thân thích Shop chúng tôi lại ngay sát cho tới như thế, mặt mũi tôi đỏ lòm nhừ, trống rỗng ngực đập liên miên. Không khí ngần ngại bao quấn từng căn chống, tôi đang được lúng túng ko biết nên thực hiện thế nào là thì An Vũ Phong tiếp tục nói:
- Thái Linh cậu thực hiện nốt chuồn nhé, tôi thực hiện nốt việc của mình
Nói rồi cậu ấy, xoay người bước tiến, những giọt mồ hôi ngấm đẫm sống lưng áo, có thể cậu ấy vất vả lắm trên đây, tôi rụt rè gọi:
- An Vũ Phong ah
- Có chuyện gì thế, cô vẫn chưa chắc chắn thực hiện đế bánh ra làm sao ah
- Không, tôi rụt rè rút kể từ vào bên trong túi rời khỏi cái khăn tay, cậu vất vả vượt lên trên, nhằm tôi vệ sinh những giọt mồ hôi mang đến cậu nhé,
An Vũ Phong sững người nom tôi, vô hai con mắt Vũ Phong ánh lên nụ cười, cậu ấy nom tôi mỉm mỉm cười. Đúng khi cơ, với cùng một tiếng nói vang lên:
- Tại trên đây nhộn nhịp vui mừng vượt lên trên, mang đến tụi mình nhập cuộc nấu nướng với nhé
Chúng tôi giật thột trở về, tôi sửng sốt ko rằng nổi trở nên lời nói, người một vừa hai phải rằng câu này đó là Giang Hựu Thần, cậu ấy đứng ngoài cửa ngõ mỉm mỉm cười, vẫy tay xin chào tôi, sau sống lưng là tam
Bình luận