Võ Thị Sáu, một cái tên không chỉ gắn liền với lịch sử cách mạng Việt Nam mà còn là biểu tượng cho lòng dũng cảm và tinh thần yêu nước. Sự hy sinh của chị không chỉ là tấm gương sáng cho thế hệ trẻ Việt Nam mà còn là nguồn cảm hứng cho nhiều người yêu nước, nhắc nhở chúng ta về giá trị của tự do và độc lập.
Võ Thị Sáu, một trong những nữ anh hùng tiêu biểu của Việt Nam, sinh năm 1933, trong một gia đình nghèo khó. Cha của chị là Võ Văn Hợi, một người làm nghề đánh xe ngựa, thường chở khách thuê đi các địa điểm như Long Điền và Phước Hải.
Mẹ chị, Nguyễn Thị Đậu, cũng phải vất vả mưu sinh với nghề buôn bán bún bì chả tại chợ Đất Đỏ. Từ khi còn nhỏ, Võ Thị Sáu đã phải phụ giúp gia đình trong công việc hàng ngày, để góp phần trang trải cuộc sống khó khăn.
Về nguyên quán, nhiều tài liệu ghi chép rằng Võ Thị Sáu sinh ra tại xã Phước Thọ, thuộc tổng Phước Hưng Hạ, tỉnh Bà Rịa, hiện nay là thị trấn Đất Đỏ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Một số tài liệu khác lại cho rằng chị có nguyên quán tại xã Long Mỹ, thuộc tổng Phước Hưng Thượng, tỉnh Bà Rịa, nay thuộc khu vực Long Mỹ, huyện Đất Đỏ, Bà Rịa – Vũng Tàu. Sự không thống nhất trong thông tin này thể hiện phần nào sự mơ hồ về nguồn gốc của chị trong bối cảnh lịch sử kháng chiến.
Khi mới 4 tuổi, gia đình chị đã thuê một căn nhà nhỏ thuộc dãy phố chợ do làng xây dựng để mưu sinh. Căn nhà này, hiện nay vẫn tồn tại tại thị trấn Đất Đỏ, đã được Nhà nước Việt Nam cho phục dựng với mục đích làm nhà lưu niệm, ghi dấu những kỷ niệm về cuộc đời của một người con gái dũng cảm.
Ngay từ khi còn rất nhỏ, chị đã chứng kiến những hành động tàn bạo của kẻ thù đối với người dân vô tội, những cuộc đàn áp và bóc lột không ngừng nghỉ, và điều đó đã khơi dậy trong chị lòng căm thù giặc sâu sắc.
Bản tính mạnh mẽ, không khuất phục trước khó khăn đã khiến chị trở nên khác biệt so với nhiều người cùng trang lứa. Ý chí sắt đá và lòng yêu nước ấy đã định hình rõ rệt con đường cách mạng mà chị lựa chọn, giúp chị quyết tâm bước vào hàng ngũ của Việt Minh, dù biết rằng đó là con đường đầy gian nan và nguy hiểm.
Võ Thị Sáu không chỉ tiếp thu những giá trị truyền thống yêu nước từ gia đình và làng xóm, mà còn học được từ những câu chuyện về các anh hùng, các cuộc đấu tranh giành độc lập. Điều này đã trở thành nguồn cảm hứng để chị mạnh dạn tham gia các hoạt động kháng chiến khi còn rất trẻ.
Khi mới 14 tuổi, Võ Thị Sáu đã theo chân anh trai gia nhập Việt Minh, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mình khi quyết định trốn lên chiến khu để chống lại thực dân Pháp.
Trong thời gian này, chị tham gia vào đội công an xung phong, nơi chị thể hiện khả năng và sự dũng cảm khi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ liên lạc và tiếp tế cho các đơn vị chiến đấu.
Võ Thị Sáu không chỉ dừng lại ở những nhiệm vụ an toàn, mà còn tích cực tham gia vào nhiều trận chiến đấu nhằm bảo vệ quê hương. Chị đã có những hành động dũng cảm khi sử dụng lựu đạn để tiêu diệt hai tên ác ôn, đồng thời làm bị thương nhiều lính Pháp, cho thấy tinh thần chiến đấu mạnh mẽ của một nữ chiến sĩ trẻ.
Không chỉ nổi bật với các trận đánh, Võ Thị Sáu còn thường xuyên phát hiện ra gian tế và tay sai của Pháp, giúp đội công an thoát khỏi nguy hiểm và chủ động tấn công địch.
Vào tháng 7 năm 1948, Công an Đất Đỏ được giao nhiệm vụ phá hoại một cuộc mít tinh kỷ niệm Quốc khánh Pháp. Nhận thức được tính chất nguy hiểm của nhiệm vụ này, chị Sáu đã xin được trực tiếp tham gia. Chị mang theo lựu đạn, giấu vào một góc chợ gần khán đài từ nửa đêm.
Sáng hôm đó, khi xe của tỉnh trưởng đến, chị đã tung lựu đạn về phía khán đài, uy hiếp giải tán mít tinh. Hai tổ công an xung phong gần đó lập tức nổ súng yểm trợ, tạo áp lực buộc địch phải giải tán cuộc mít tinh. Người của Việt Minh được bố trí trong đám đông hô to “Việt Minh tiến công” để hướng dẫn người dân giải tán an toàn.
Sau chiến công vang dội này, Võ Thị Sáu được tổ chức tuyên dương khen ngợi và được giao nhiệm vụ tiêu diệt tề trừ gian, trong đó có việc tiêu diệt tên cai tổng Tòng. Đến tháng 11 năm 1948, chị lại mang theo lựu đạn trà trộn vào đám đông đang đi làm căn cước.
Trong lúc hỗn loạn, chị ném lựu đạn vào nơi làm việc của Tòng, hô to “Việt Minh tấn công” rồi cùng các đồng chí của mình nhanh chóng rút lui. Dù Tòng bị thương nặng nhưng không chết, hành động này đã khiến lính đồn khiếp sợ, không dám truy lùng Việt Minh ráo riết như trước nữa.
Tuy nhiên, vận rủi đã đến với Võ Thị Sáu khi vào tháng 2 năm 1950, chị nhận nhiệm vụ ném lựu đạn để tiêu diệt hai chỉ điểm viên của thực dân Pháp là Cả Suốt và Cả Đay. Không may, chị bị bắt.
Trong hơn một tháng bị giam tại nhà tù Đất Đỏ, dù bị tra tấn dã man, chị vẫn kiên quyết không khai báo, cho thấy tinh thần thép của một chiến sĩ cách mạng. Địch buộc phải chuyển chị về khám Chí Hòa.
Tại đây, Võ Thị Sáu tiếp tục hoạt động liên lạc với các đồng chí trong khám, cùng với chị em tù nhân đấu tranh để cải thiện điều kiện sống trong nhà tù. Trước tinh thần đấu tranh kiên cường của chị, thực dân Pháp và tay sai đã mở phiên tòa, kết án tử hình đối với nữ chiến sĩ trẻ. Chị cùng một số tù chính trị khác bị chuyển ra nhà tù Côn Đảo.
Nhờ vào sự kiên cường, dũng cảm và lòng trung thành với lý tưởng, Võ Thị Sáu đã được kết nạp vào Đảng Lao động Việt Nam, và ngay đêm trước khi hy sinh, chị được công nhận là Đảng viên chính thức.
Điều này không chỉ thể hiện sự công nhận của tổ chức đối với những đóng góp của chị mà còn là nguồn động lực lớn cho những người tiếp bước theo con đường cách mạng mà chị đã chọn.
Trong suốt quá trình bị bắt giam và tra tấn dã man, Võ Thị Sáu luôn thể hiện bản lĩnh kiên cường, bất khuất của một chiến sĩ cộng sản. Ngay từ những ngày đầu bị bắt, chị đã phải chịu đựng những hình thức tra tấn tàn bạo, bị giam giữ trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt.
Dù trải qua những đợt tra tấn đến mức gần như kiệt sức, chị vẫn kiên quyết giữ im lặng, không để kẻ thù moi được nửa lời khai báo. Hành động này không chỉ thể hiện sự kiên trung mà còn là biểu tượng cho tinh thần chiến đấu không khuất phục của chị.
Sự kiên cường của Võ Thị Sáu tiếp tục được khẳng định tại phiên tòa đại hình, nơi chị, ở độ tuổi chỉ mới 17, đã đứng hiên ngang trước vành móng ngựa. Tại đây, chị không ngần ngại tuyên bố: “Yêu nước, chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội.”
Câu nói mạnh mẽ này đã làm dấy lên tinh thần yêu nước và ý chí chiến đấu trong lòng nhiều người có mặt tại phiên tòa. Khi nhận bản án tử hình, chị không tỏ ra sợ hãi mà thậm chí còn hô to những khẩu hiệu phản đối: “Đả đảo thực dân Pháp!” và “Kháng chiến nhất định thắng lợi!”, cho thấy tâm hồn bất khuất của một người con gái quyết không đầu hàng trước áp bức.
Vào năm 1952, trước giờ hành hình, một viên cha đạo đã đề nghị tổ chức lễ rửa tội cho chị. Tuy nhiên, Võ Thị Sáu đã từ chối một cách dứt khoát và tuyên bố: “Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới có tội.”
Câu nói này không chỉ thể hiện sự tự tin vào lý tưởng của bản thân mà còn là một tuyên ngôn mạnh mẽ về sự chính nghĩa trong cuộc chiến đấu giành độc lập cho dân tộc.
Đứng trước cái chết, điều duy nhất khiến Võ Thị Sáu ân hận là chưa thể diệt trừ hoàn toàn bọn thực dân và tay sai cướp nước. Giai thoại kể rằng, khi được dẫn ra pháp trường, chị đã kiên quyết không quỳ xuống, yêu cầu không bịt mắt.
Chị nói: “Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng, và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!” Những lời nói này đã thể hiện lòng yêu nước sâu sắc, ý chí mạnh mẽ và sự kiên định không thể bị lay chuyển.
Khi đến giây phút quyết định, Võ Thị Sáu đã bắt đầu hát bài Tiến quân ca, một hành động thể hiện tinh thần kiên cường và lòng yêu nước vô bờ bến. Khi lính lên đạn, chị dừng hát và hô vang những lời cuối cùng đầy nhiệt huyết: “Đả đảo bọn thực dân Pháp! Việt Nam độc lập muôn năm! Hồ Chủ tịch muôn năm!”
Những câu nói này không chỉ thể hiện tâm hồn yêu nước của chị mà còn trở thành một biểu tượng cho lòng dũng cảm và quyết tâm của thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Hình ảnh của Võ Thị Sáu sẽ mãi mãi sống trong lòng nhân dân như một biểu tượng của lòng yêu nước, sự kiên cường và tinh thần bất khuất.
Những câu nói của chị Võ Thị Sáu không chỉ là những lời tuyên ngôn mạnh mẽ mà còn là biểu tượng của lòng yêu nước, tinh thần kiên cường và ý chí bất khuất của người con gái Đất Đỏ.
Những lời này được chị thốt ra trong những thời khắc quan trọng nhất, giữa sự đe dọa của cái chết và sự tàn bạo của kẻ thù, nhưng không gì có thể làm lay chuyển tinh thần sắt đá của chị.
Dưới đây là những câu nói của chị:
“Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội.”
“Tao còn mấy thùng rác ở khám Chí Hòa, tụi bây vô mà tịch thu!”
“Tao chỉ biết đứng, không biết quỳ.”
“Tôi không có tội.”
“Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và lũ tay sai bán nước.”
“Không cần bịt mắt tôi. Hãy để đôi mắt của tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng. Và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!”
Cuộc đời và sự nghiệp của Võ Thị Sáu đã để lại những dấu ấn sâu sắc trong lòng nhân dân Việt Nam. Chị không chỉ là một nữ anh hùng dũng cảm, mà còn là biểu tượng cho khát vọng tự do, độc lập và tinh thần yêu nước mãnh liệt. Với những bài học quý báu từ cuộc đời bà, hy vọng rằng thế hệ trẻ hôm nay sẽ luôn trân trọng và tiếp nối di sản của những người đi trước trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Nguồn sưu tầm
Address: 54 Đường số 8, Khu đô thị mới Him Lam, Phường Tân Hưng, Quận 7, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Phone: 0989873245
E-Mail: contact@mylop.edu.vn