thiếu niên bạch mã túy xuân phong truyện full

Cuối nằm trong, Ôn Hồ Tửu vẫn ra quyết định dẫn Bách Lý Đông Quân lên đường một vòng vô giang hồ nước rồi mới nhất về Càn Đông Thành.

Bởi vì như thế Bách Lý Đông Quân đang được hạ quyết tâm nỗ lực luyện võ.

Bạn đang xem: thiếu niên bạch mã túy xuân phong truyện full

“Ta luyện lần.” Y thề nguyền son Fe.

Đương nhiên Ôn Hồ Tửu cũng ko nhằm lời nói phát biểu của vị đái công tử này trong tim. Y còn lừa lật cả phụ vương u, huống chi là bản thân. Nhưng thực sự hắn đang được đặc biệt mong muốn cho tới một địa điểm, nhưng mà địa điểm cơ đem tương quan cho tới lần.

Danh Kiếm đạp trang.

“Danh Kiếm đạp trang là điểm như vậy nào?” Bách Lý Đông Quân một vừa hai phải lên đường đàng một vừa hai phải căn vặn.

“Nơi rèn lần loại nhì thiên hạ, giữ lại nhì ngàn phụ vương trăm thanh lần, vô số danh lần.”

“Vậy đâu mới nhất là đệ nhất thiên hạ?” Bách Lý Đông Quân căn vặn.

“Kiếm Tâm Trủng.” Ôn Hồ Tửu đáp.

“Vậy chẳng nên Kiếm Tâm Trủng còn giữ lại nhiều lần rộng lớn à?” Bách Lý Đông Quân căn vặn.

“Kiếm Tâm Trủng mang 1 gian tham Kiếm Các, giữ lại phụ vương trăm thanh lần, những thanh còn sót lại đều bị bẻ gãy ném vô Kiếm Trủng. Mỗi Khi mang 1 thanh lần chất lượng rộng lớn xuất hiện tại, tiếp tục bẻ gãy một thanh lần ko thể xếp vô Kiếm Các. Cho nên vô Kiếm Các vĩnh viễn chỉ mất phụ vương trăm thanh lần. Tuy số tìm kiếm được giữ lại rất ít vì chưng Danh Kiếm đạp trang, tuy nhiên Kiếm Tâm Trủng đang được rèn được danh lần đệ tứ thiên hạ, ‘Tâm’. Trủng công ty mới này, Lý Tố Vương còn rèn được một thanh Động Thiên Sơn, cũng xếp vô thập đại danh lần. Danh Kiếm đạp trang xếp thứ hạng nhì, ko phục cũng ko được.”

“Vậy vì như thế sao tất cả chúng ta ko cho tới Kiếm Tâm Trủng?” Bách Lý Đông Quân lại căn vặn.

“Sao ngươi căn vặn lắm thế?” Ôn Hồ Tửu chính thức tổn thất kiên trì.

Bách Lý Đông Quân cười cợt hì hì: “Chẳng nên là vì như thế mới nhất bước đi vô giang hồ nước, ko biết gì cả à?”

“Muốn cho tới Kiếm Tâm Trủng nên lên đường sáu trăm dặm, khi cơ về Càn Đông Thành, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể ăn bữa tất niên cuối năm luôn luôn, vô cơm trắng của tớ còn tồn tại độc nhưng mà u ngươi trộn vô.” Ôn Hồ Tửu mắng.

Bách Lý Đông Quân gãi đầu: “Được rồi, loại nhì thì loại nhì thôi.”

“Khinh thông thường hạng nhì cho tới vậy à?” Ôn Hồ Tửu cười cợt.

“Nếu đang được ra quyết định thực hiện một chuyện, đương nhiên ko thực hiện được đệ nhất thì vô cùng ko tạm dừng. Cũng như rượu của tớ vậy, sẽ có được ngày vượt lên Thu Lộ Bạch, thiên hạ đệ nhất!” Bách Lý Đông Quân ngạo nghễ phát biểu.

“Vậy nếu như ngươi luyện kiếm? Cũng mong muốn thực hiện thiên hạ đệ nhất? Đẩy vị Lý tiên sinh cơ xuống?” Ôn Hồ Tửu nhướn ngươi.

“Cũng nên trở thành lần tiên, tiếp sau đó...” Bách Lý Đông Quân lại cười cợt ha hả: “Sau cơ Lý tiên sinh cũng khoảng tầm trăm tuổi tác rồi, khéo còn chẳng nhấc lần lên được.”

Ôn Hồ Tửu cười cợt nói: “Đương nhiên, chuyến này dẫn ngươi cho tới Danh Kiếm đạp trang còn một nguyên vẹn nhân nữa. Mấy hôm nữa là hội test lần phụ vương năm một chuyến của Danh Kiếm đạp trang. Trong thời hạn cơ Danh Kiếm đạp trang sẽn mang lần chất lượng rời khỏi triển lãm, giang hồ nước hào kiệt liên tục cho tới đạp trang nài lần. Đó là ước mong xuyên suốt phụ vương năm của những lần khách hàng vô thiên hạ, nếu như ngươi phát biểu mong muốn luyện lần, tất cả chúng ta cũng cho tới nài một thanh.”

“Xin thế nào?” Bách Lý Đông Quân căn vặn.

“Danh Kiếm đạp trang phân tách lần nhưng mà bản thân rèn rời khỏi thực hiện tứ level. Cấp loại nhất là Cao Sơn, đem chân thành và ý nghĩa đứng thân thiện trần gian, ngửng đầu lên mới nhất thấy núi cao, đó là núi cao nhưng mà lần thông thường ko thể đạt cho tới. Cấp loại nhì là Thương Hải, ý là vô bờ vô hạn, trăm sông sụp về một hải dương, cũng tức là nên rèn cả trăm thanh Cao Sơn mới nhất ước đã đạt được một thanh Thương Hải. Cấp loại phụ vương là Vân Thiên, ý là bên trên cả thương hải tang điền, như mây cất cánh bên trên chín tầng trời, ngạo nghễ nom bọn chúng sinh, vô vạn thanh mới nhất mang 1 thanh. Ba level này chuyến này cũng đều có, lần cấp cho Cao Sơn quá nhiều rộng lớn phụ vương mươi thanh, lần cấp cho Vân Thiên thì nên nom cơ duyên, song khi có duy nhất một thanh.” Ôn Hồ Tửu lừ đừ rãi phát biểu, trạng thái phấn chấn, phân biệt cũng chính là tình nhân lần.

“Cậu, chẳng nên cậu phát biểu đem tứ level à? Cấp loại tư thì sao?” Bách Lý Đông Quân tò mò căn vặn.

Ôn Hồ Tửu thở dài: “Danh Kiếm đạp trang đang được có những lúc ko bên dưới Kiếm Tâm Trủng, tuy nhiên trủng công ty của Kiếm Tâm Trủng thời đại này, Lý Tố Vương tài năng hoa quá mức cho phép kinh thế hãi tục. Khi còn niên thiếu hụt đang được dẫn đến Phong Nhã Tứ Kiếm, chấn động giang hồ nước, tuổi tác trung niên thì chế được Động Thiên Sơn, đạt cho tới đại trở thành. Còn Danh Kiếm đạp trang từ trên đầu cho tới cuối ko thể dẫn đến danh lần level loại tư của tớ. Đã mươi bao nhiêu chuyến test lần rồi ko thấy được level loại tư này. Cấp bậc cơ thương hiệu là Tiên Cung, đó là tiên cung náu bản thân bên trên chín tầng trời, thiệt sự là lần bên trên bầu trời!”

Xem thêm: kimberly ann voltemas

“Thật mong muốn thấy một chuyến.” Bách Lý Đông Quân cũng thấy ước đợi: “Kiếm này nài rời khỏi sao? Bỏ bạc rời khỏi mua sắm à?”

“Bạc thì đương nhiên nên fake rồi, không dừng lại ở đó còn quá nhiều. Bắc Ly gia những ngươi đem thật nhiều bạc, độc của Ôn gia tất cả chúng ta cũng chính là ngàn vàng khó khăn mua sắm. Nếu đơn giản mua sắm thôi thì lần này cũng quá dễ dàng nài được, đang được mong muốn lấy lần đương nhiên nên phụ thuộc vào khả năng bên trên thân thiện lần. Yên tâm lên đường, với trình độ chuyên môn về lần của cậu ngươi, lấy một thanh Thương Hải thì ko trở thành yếu tố.” Ôn Hồ Tửu ngạo nghễ phát biểu.

“Vậy nếu còn muốn Vân Thiên thì sao?” Bách Lý Đông Quân lại ko vừa lòng.

Ôn Hồ Tửu nhíu mày: “Vậy thì hạ độc!”

Hai người đôn đốc ngựa phóng như điên, chạy xuyên suốt bao nhiêu ngày, dọc đàng thấy được thật nhiều thân sĩ giang hồ nước, đem người 1 mình một ngựa, cũng đều có người gióng trống không khua chiêng lên đường xe pháo ngựa dẫn theo đòi ngay gần trăm hộ vệ. Bách Lý Đông Quân cảm nhận thấy đặc biệt thú vị: “Đều là cho tới Danh Kiếm đạp trang?”

Ôn Hồ Tửu gật đầu: “Đều là cho tới Danh Kiếm đạp trang!”

“Thú vị thú vị, tình cảnh này còn sang trọng và hoành tráng rộng lớn hội xuân thường niên ở Càn Đông Thành tất cả chúng ta.” Bách Lý Đông Quân cảm thán.

“Nếu đem thời cơ tớ tiếp tục dẫn ngươi cho tới Anh Hùng Yến, tình cảnh ở này còn sang trọng và hoành tráng hơn hết bây giờ!” Ôn Hồ Tửu đôn đốc ngựa chạy thanh lịch mặt mày, nhường nhịn rời khỏi một con phố. Chỉ thấy một đám người giang hồ nước thanh thế kinh hoàng đang được đôn đốc ngựa chạy qua quýt, bên trên xe pháo ngựa cắm một cây cờ, bên trên ghi chép nhì chữ rộng lớn - Vô Song.

“Vô Song Thành.” Sắc mặt mày Ôn Hồ Tửu khá trầm xuống.

“Thiên hạ đệ nhất trở thành, Vô Song Thành?” Ngay khắp cơ thể ko chú tâm cho tới giang hồ nước như Bách Lý Đông Quân cũng nghe danh Vô Song Thành, vì như thế nó thiệt sự quá có tiếng. Triều đình đem Thiên Khải, giang hồ nước đem Vô Song, cơ là 1 trong tòa võ trở thành hoàn toàn có thể sánh ngang với Thiên Khải Thành.

“Không ổn định rồi.” Ôn Hồ Tửu thở lâu năm.

“Sao lại ko ổn?” Bách Lý Đông Quân lấy thực hiện khó khăn hiểu.

“Trong hội test lần mươi năm trước đó, Vô Song Thành cũng cho tới, chỉ phát biểu mang 1 câu: địa điểm này, tớ lấy không còn.” Ôn Hồ Tửu sắc mặt mày nghiêm chỉnh nghị: “E là chuyến đó lại có rất nhiều người Trắng tay rời khỏi về.”

“Ác cho tới vậy à?”

“Đúng là ác vì vậy đấy.”

Hai người ngừng ngựa bên dưới một ngọn núi, đem tên sai lặt vặt cho tới dẫn ngựa, hỏi: “Có thiệp mời mọc không?”

“Không đem thiệp mời mọc.” Ôn Hồ Tửu ném một tấm căn bệnh bài bác vì chưng ngọc cho tới tên sai vặt: “Cái này còn có được không?”

Gã sai lặt vặt nhận lấy mệnh lệnh bài bác, một vừa hai phải nom một lượt đang được tức thời kính cẩn fake mệnh lệnh bài bác trở lại: “Đương nhiên, đương nhiên. Xin mời mọc.”

“Đó là hình mẫu gì?” Bách Lý Đông Quân nhảy xuống ngựa rồi căn vặn.

“Không nên ai ai cũng hoàn toàn có thể nhập cuộc hội test lần, một tấm thiệp mời mọc là đầy đủ khiến cho giang hồ nước giành giật giành nhau một hồi lâu, tuy nhiên tớ fake hắn mệnh lệnh bài bác của Ôn gia. Đại thế gia như tất cả chúng ta cho tới tham gia với chúng ta, đương nhiên Danh Kiếm đạp trang sẽ không còn ngăn ngoài cửa ngõ.” Ôn Hồ Tửu vỗ vai Bách Lý Đông Quân: “Đi, vô coi tư thế lần khách hàng.”

Tất cả ngựa đều ko được lên núi, tức thì cả những đồ đệ Vô Song Thành cũng kể từ bên trên ngựa nhảy xuống, hào kiệt giang hồ nước phần đông ai nấy đem vẻ mặt mày hưng phấn lạnh lẽo lòng mong muốn test, tăng trưởng núi. Bách Lý Đông Quân cũng cảm nhận thấy trong tim thêm thắt vài ba phần hào hùng, sải bước lên núi.

Còn Khi vô núi một vừa hai phải nom.

Xem thêm: anime viet sub

Lại vạc hiện tại.

Toàn cỗ ngọn núi cắm giàn giụa ngôi trường lần.

Một ngọn núi lần thiệt sự.